TÌM NHANH
NHỊ CÔNG TỬ THIÊN MÔN SƠN
Tác giả: Tô Tử Đô
View: 585
Chương trước
Chương 18
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển
Upload by Trăm Sông Đổ Về Một Biển

 

Có lẽ nửa đời của thiếu chủ quá mức trôi chảy nên ngẫu nhiên gặp chút rắc rối đã cực kì tự trách. Khác hẳn nhị công tử, tư tưởng hắn khá thoáng, dù thì mù thôi, cũng không phải chuyện gì quá lớn lao. Huống hồ, không phải không có cách trị.

Đúng vậy, trong lòng thiếu chủ tưởng vô phương cứu chữa, nhưng thực chất, có thể khỏi.

Tính cách kiếm tu phần lớn đã ăn sâu bén rễ, dù sao cũng là thiên chi kiêu tử, được tông môn sủng ái nên một lòng tu hành, thói quen làm việc cũng có phần thô bạo bất chấp hậu quả.

Tự rời núi tìm thuốc, nhị công tử ít nhiều sẽ thăm dò tính cách của y, người ngày vô luận là phá kết giới hay tru sát yêu thú, đều vô cùng dễ dàng.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nếu quá mức trôi chảy, sẽ khó tránh khỏi buông lỏng cảnh giác. Gặp biến cố rồi, sẽ bị người khác dễ dàng nắm trong tay như con cờ.

Thiếu chủ lại không vĩnh viễn là thiếu chủ, đến đời tông chủ tiếp theo, để ngồi lên được chức vị đó không chỉ cần tu vi suông.

Trong lòng nhị công tử thầm nghĩ vậy vì khi thấy yêu thú hai đầu đánh lén, hắn nhịn lời nhắc nhở xuống, âm thầm bối trí trận pháp ở lòng bàn tay.

Nhị công tử cảm thấy mình thật đê tiện, khác hẳn thiếu chủ không chút phòng vệ. Hắn dường như đang cố ý lợi dụng lòng tin của thiếu chủ, nên phá lệ áy náy.

Nhị công tử vừa sợ y biết, vừa muốn y biết, cho dù có là người thân cận nhất cũng sẽ có ngày phản bội ngươi...

Nhưng nhìn bộ dáng tự trách của thiếu chủ, nhị công tử chỉ thấy trong lòng tràn ngập hối hận, không nhịn được siết chặt vòng tay, “Dịch Thù, không phải lỗi của ngươi. Tìm thuốc cũng thế, là tự ta muốn đi. Vốn dĩ ngươi có lòng tốt muốn giúp, muốn che chở, bảo vệ ta chứ không phải làm ta bị thương.”

Hắn nói, “Ngươi thật tốt.”

Nhạc đệm nho nhỏ này cũng vì nội tâm thiếu chủ phát tiết nhất thời, về sau, y không mở miệng nhắc lại chuyện đưa nhị công tử về nữa.

Muốn ở cùng hắn, nếu không thấy hắn, trong lòng sẽ như bị dao cứa, hơn nữa, cũng dễ chăm sóc hắn hơn.

Trên đường, thiếu chủ mua chút quả đỏ mọng nước đút cho nhị công tử, ở cạnh nhau một thời gian, y phát hiện, thật ra nhị công tử cực thích ăn mấy đồ chua chua ngọt ngọt, tính tình khá giống trẻ con.

Trước nay nhị công tử ăn cái gì cũng thật văn nhã, huống hồ mắt còn không nhìn được, phần văn nhã này nhiều thêm một chút mềm mại.

Thiếu chủ đứng cạnh nhìn đến lòng cũng mềm mại theo, nhất thời tâm động, nghiêng đầu hôn qua.

Đây cũng không phải lần đầu tiên hai người đi quá giới hạn, y cũng không phải chỉ biết ngây ngốc dán môi vào. Thuận thế cạy mở miệng đối phương, môi lưỡi giao triều.

Nhị công tử thực ỷ lại y, sẽ không cự tuyệt.

Vì vậy thiếu chủ càng không biết thỏa mãn, đợi đến khi thu liễm tâm tư suồng sã, phục hồi tinh thần đã thấy nhị công tử bị y đè trên bàn khách điếm, quần áo nửa đóng nửa mở.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Rất muốn, rất muốn cùng hắn làm mấy chuyện trong sách…

Nhưng khi ngước lên, chạm phải đôi mắt ngơ ngác vô thần của hắn, y lại có cảm giác, mình bắt nạt người này rồi.

 

lust@veland
Chương trước
Bình Luận (0 Bình Luận)