Đây là truyện dự thi, nếu yêu thích, các bạn hãy vote ủng hộ team nhé.
Văn án:
Song trùng sinh, "nàng ngốc" xinh đẹp, nũng nịu, mềm mại VS chàng mù điển trai, mạnh mẽ, thảm thương
Cố Cảnh Hàng năm tuổi, một bài "Hành Quân Phú" khiến khắp bốn phương thảng thốt vì hay. Cố Cảnh Hàng mười tuổi, một mình khiêu chiến Uy Mã Đại Tướng quân mà không thất bại. Cố Cảnh Hàng mười hai tuổi, bị kẻ gian hãm hại, trở thành một người mù. Thời gian sau này chỉ còn lại một mình hắn chìm nổi không phương hướng trong trong bóng tối và tĩnh mịch ở nơi không thấy chân trời.
Cho đến một ngày nọ, Tống Trường Minh nhân lúc đêm tối lần mò vào trong phòng hắn, nói với hắn: "Ta đến động phòng."
[Vở kịch nhỏ]
Gần đây Cố Cảnh Hàng có hơi hoảng hốt, bởi vì hắn nghe thấy Tống Trường Minh nói với người khác: "A Cảnh ca ca mất mẫu thân từ sớm, đáng thương biết bao nhiêu, cho nên ta nhất định phải đối xử tốt với chàng ấy như mẫu thân!"
Nhưng thế thì sao được?
Để uốn nắn nhận thức của Tống Trường Minh, Cố Cảnh Hàng dự định bắt đầu từ xưng hô.
Cố Cảnh Hàng: "Nàng xem nàng gọi Kỷ Khôn là Kỷ đại ca, gọi Tam Hoàng tử là Tam ca, gọi ta là A Cảnh ca ca, nhưng tình cảm giữa chúng ta rõ ràng là sâu đậm hơn nhiều so với bọn họ, không phải nàng nên gọi ta khác đi một chút sao?"
Tống Trường Minh: "Vậy ta gọi huynh là gì?"
Cố Cảnh Hàng: "Nàng xem chúng đã thành thân rồi, quan hệ giữa chúng ta có phải giống mối quan hệ giữa nhạc phụ và nhạc mẫu không?"
Tống Trường Minh gật đầu: "Đúng."
Cố Cảnh Hàng dẫn dắt từng bước: "Vậy nàng gọi ta có phải cũng nên giống như nhạc mẫu gọi nhạc phụ?"
Tống Trường Minh giật mình tỉnh ngộ: "Lão bất tử!"
*
Giới thiệu tóm tắt: Ta chờ nàng trong dòng thời gian.
Dàn ý: Nếu mắt không nhìn thấy thì hãy dùng trái tim để cảm nhận.
1. Hơi quyền mưu
2. Giả tưởng
3. Nữ chính không ngốc, đến chương 7 sẽ lộ ra tính cách thật
Nội dung Tags: Thanh mai trúc mã, cuộc sống đầy cảm hứng
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Cố Cảnh Hàng, Tống Trường Minh
Vai phụ: Kỷ Khôn, Nguyên Tú Tú; Khác.
***
Editor:
Giải thích “Đảo thiếp”:
1. Cho thêm (tiền, đồ vật, blabla).
Ví dụ: “Cái này mà đòi bán à, “cho thêm” tiền người ta cũng chẳng thèm.” (Mình là người bán, đáng lẽ mình phải lấy được tiền từ người mua nhưng đằng này còn phải cho thêm.)
2. Từ dùng để hình dung một người phụ nữ dùng tiền tài, của cải chu cấp cho người đàn ông mình yêu dùng.
Hãy đăng nhập hoặc tạo tài khoản để gửi bình luận