TÌM NHANH
THI SINH DOANH GIA MẠT THẾ PHẢN TRỌNG SINH
View: 270
Chương trước
Q1: Chương 29
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲
Upload by 𝓚𝓸𝓻𝓲

Lý Mân đi rồi, Diệp Thiên Di lén lút mở đầu thi thể của con tang thi nhỏ kia, đào ra được một khối tinh hạch trong suốt ở bên trong.

Hình dáng của khối tinh hạch này cũng giống với khối tinh hạch của bé gái tang thi đã gặp trước kia, hẳn cũng là tinh hạch hệ tinh thần, chẳng qua là khối này lớn hơn khối kia một chút. Đầu của con tang thi nhỏ này rất nhỏ, độ lớn của khối tinh hạch này đủ để chiếm cứ một nửa diện tích trong đầu của nó.

Diệp Thiên Di trực tiếp đem toàn bộ thây khô của dị năng giả và thi thể của con tang thi nhỏ kia một phen hỏa thiêu thành tro, đỡ phải lưu lại cái gì đó khiến cho người khác cảm thấy khả nghi.

Đoàn xe cùng với đội quân nhỏ mà Lý Mân dẫn dắt kia xác nhập lại với nhau, tuy rằng ngoài mặt thủ lĩnh là Lý Mân, nhưng trên thực tế hai đội này lại có chút không hợp nhau, không gian của hai đội đều phân biệt rõ ràng.

Quân đội bên kia cảm thấy người của đoàn xe tất cả đều là một đám ô hợp, không kỷ luật không tổ chức, Lý trưởng quan đã đưa ra mệnh lệnh rồi mà bọn họ còn muốn dây dây dưa dưa mãi mới chịu hoàn thành, quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Mà người của đoàn xe lại cảm thấy đám người bên quân đội dẫn con tang thi nhỏ kia tới mang đến đại nạn cho bọn họ, làm hại đội trưởng của bọn họ cùng với một dị năng giả đều chết hết, cuối cùng thì người giải quyết con tang thi nhỏ kia cũng là người của đoàn xe bọn họ, đoàn xe bọn họ đối với đám người bên quân đội có thể nói là có ân cứu mạng, kết quả tên trưởng quan họ Lý kia thế nhưng lại ra mặt làm đội trưởng của bọn họ…

Nhưng mà hai tiểu đội này đều phải nhìn sắc mặt Diệp Thiên Di, đám người bên quân đội lo lắng thái độ của bọn họ đối với người của đoàn xe không tốt sẽ khiến cho vị cao thủ này bất mãn, mà người của đoàn xe lại vì lực lượng tích tụ được của Diệp Thiên Di âm thầm chuẩn bị một kích đoạt lại quyền khống chế của đoàn xe, cho nên bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hai phe ngay tại tình huống Lý Mân mắt nhắm mắt mở cùng với Diệp Thiên Di bỏ mặc vi diệu mà duy trì cân bằng.

Lý Mân hiện giờ sau khi thấy được mặt Khương Nham liền lộ vẻ lấy lòng, cơ hồ là đem tiểu gia hỏa này trở thành tổ tông mà cung phụng.

Ông tuy rằng chưa từng gặp con trai độc nhất của Khương tư lệnh, nhưng may là ông đã từng gặp được Khương tư lệnh. Khương Nham cũng thật không hổ là con trai ruột của Khương tư lệnh, lớn lên đặc biệt giống với cha của nó, nếu nói hai người này không có quan hệ huyết thống thì ai tin được chứ.

Hơn nữa theo ông biết được, con trai độc nhất của Khương tư lệnh quả thật tên là Khương Nham.

Lý Mân cơ hồ đã xác định được thân phận của Khương Nham, việc này đối với ông mà nói, không thể nghi ngờ là miếng bánh có nhân từ trên trời rơi xuống. Nếu như ông mang theo con trai độc nhất đã mất tích rất lâu của Khương tư lệnh trở về, ân cứu mạng này sẽ rơi xuống trên đầu của ông, thì việc lên chức hay được tăng thêm đãi ngộ hoàn toàn chỉ là một chút lòng thành mà thôi.

Sau khi đoàn người thu thập xong, ai cũng đều sôi nổi lên xe hướng tới căn cứ người sống sót ở A thị chạy tới.

Diệp Thiên Di thực lực cao nhất, đãi ngộ đương nhiên cũng phải tốt, Lý Mân vốn định cho Diệp Thiên Di cùng với ông thêm Khương Nham ngồi cùng chiếc xe, nhưng Diệp Thiên Di lo lắng mình cùng Khương Nham tiếp xúc gần gũi sẽ khiến cho Khương Nham khôi phục trí nhớ, nên liền cự tuyệt.

Vì thế Lý Mân cũng không bắt buộc, dành hẳn một chiếc xe cho Diệp Thiên Di, trên xe ngoại trừ vật tư dành cho hắn, thì cũng chỉ có một tài xế, không còn ai cùng ngồi với Diệp Thiên Di.

Hành động ấy của Lý Mân vô tình nâng Diệp Thiên Di lên trên cao, đãi ngộ cực kỳ đặc biệt, nhưng cũng cách ly hắn với những người khác cùng đội ngũ. Dù sao Diệp Thiên Di cũng khiến cho người khác có cảm giác hắn chính là một đại thiếu gia kim tôn ngọc quý, đặc biệt còn có bức tường cao thủ ngăn cách, làm cho người khác không dám tùy ý làm càn tiếp cận, Lý Mân ngăn cách hắn cùng với mọi người như vậy, Diệp Thiên Di cho dù muốn mượn sức ai cũng đều khó nhằn.

Tuy nhiên bởi vì tiểu tâm tư dư thừa này của Lý Mân mà ngược lại lại hợp ý Diệp Thiên Di.

Hắn vốn không muốn cùng người bên ngoài tiếp xúc nhiều, hiện giờ hắn một mình mang theo Tiểu Diệp Tử ngồi trên xe, tài xế cũng là không dám tùy ý chú ý chuyện của hắn, ngược lại thoải mái rất nhiều, không cần phải tốn công sức đề phòng chút mùi vị mục nát trên người mình bị người khác phát hiện.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nguy hiểm đã qua, căn cứ gần ngay trước mắt, nhưng đội ngũ được tổ hợp nên từ hai đoàn xe này lại có các loại mâu thuẫn lớn nhỏ khác nhau.

Mà trong đó vấn đề đầu tiên được sinh ra chính là chị dâu Trương và con của cô.

Không cần biết chị dâu Trương là vì con trai của mình mới miễn cưỡng hiến thân cho Trương Hổ hay là do sợ chết nên muốn tìm núi dựa cố ý thông đồng với em chồng, gian tình của cô cùng với em chồng Trương Hổ đều đã bị mọi người biết hết.

Nếu Trương Hổ còn sống, hẳn sẽ không có người nào dám đối với cô nói ba nói bốn, nhưng vấn đề là Trương Hổ đã chết, chị dâu Trương hiện giờ đưa mắt khắp nơi cũng không còn chỗ nào để nương tựa, lại còn có thêm một đứa con trai còn đang bú sữa mẹ cản trở, nuôi hay không nuôi đến khi trưởng thành vẫn còn đang là một vấn đề nan giải đây này.

Hơn nữa đứa bé còn được chiều chuộng, chi phí ăn mặc không chút nào là không tốt, tỷ như mỗi ngày đều phải cho đứa bé uống sữa, việc này khiến cho một người phụ nữ có ý kiến với chị dâu Trương ngay từ đầu: “Dựa vào cái gì mà đàn ông trong đội chúng ta tân tân khổ khổ tìm được vật tư lại còn muốn làm khó thêm cho bọn họ nữa? Sữa hiện tại vô cùng quý giá đó, đứa bé lớn như vậy rồi, một ngày uống nửa chén cũng là đủ rồi, sao còn lấy thêm nhiều như vậy nữa!”

Chị dâu Trương không phải là một người bừa bãi, cho nên ngày trước vào lúc Trương Hổ còn sống, cô cũng không vênh váo tự đắc với những người khác, ngược lại còn nhiệt tâm giúp không ít người. Cho nên vào lúc người phụ nữ này ở nơi đó nói huyên thuyên, đã có người đứng ra nói cho cô: “Cô bớt tranh cãi đi! Trẻ nhỏ uống sữa nhiều một chút thì có gì mà không được? Tự hỏi lương tâm của cô đi, đội trưởng trước khi chết đã tặng không không ít đồ vật cho các người đó!”

Nhưng mà thói hư tật xấu của con người vẫn luôn có, mặc kệ trước đây chị dâu Trương đắc thế có bao nhiêu bình dị gần gũi, hiện giờ cô gặp phải rủi ro, có nhiều người còn muốn tới đạp cho cô một cước, cho dù có người không châm chọc giống như người phụ nữ kia, thì cũng là thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng còn không biết khinh thường như thế nào đâu.

Chung quy cũng không có ai nguyện ý ra mặt giúp đỡ cô một phen, cho dù có người nhìn thấy thì cũng chỉ đứng nói hai câu, cũng không thật sự làm ra hành động trợ giúp gì. Người phụ nữ ban đầu châm chọc chị dâu Trương kia thấy người khác đều không giúp chị dâu Trương, bật người đắc ý đứng lên, mắng vài câu thấy chị dâu Trương yên lặng cho đứa bé ăn không phản ứng với ả, ả lại cảm thấy không đã, tiến lên một phen cướp đi bình sữa trong tay chị dâu Trương.

“Còn đút cái gì mà đút, tôi nói cô không nghe thấy à? Cái thứ kéo chân sau này, hơi tí là khóc khóc khóc đưa tới tang thi, thật là một tai tinh!”

Chị dâu Trương nhịn không được, cô trừng người phụ nữ kia, trong mắt hàm lệ nói: “Nó chỉ là một đứa trẻ cái gì cũng đều không hiểu, cô vậy mà ngay cả một đứa trẻ còn đang bú sữa mẹ mà còn không bao dung được, lòng của cô làm bằng sắt sao?”

Cô vốn không phải là một người phụ nữ kiên cường, nếu không cũng sẽ không vì sau khi chồng chết không có chỗ dựa vào, dưới tình huống bị Trương Hổ cưỡng bức mà lợi dụng gã ta. Cô còn tận mắt nhìn thấy Trương Hổ biến thành một khối thây khô, đoạn hồi ức bất kham này làm cho cả người cô như bị hỏng mất.

Nếu không phải còn có một đứa bé phải dựa vào cô mà sống, chỉ sợ cô đã sớm nhịn không được tìm một sợi dây thừng treo cổ.

Hiện giờ đứa bé đã trở thành động lực sống sót duy nhất của cô, cô không quan tâm người khác đối xử như thế nào với mình, nhưng con trai là mạng sống của cô, ai dám động vào thì cô liền liều mạng với người đó!

Cảnh tượng con tang thi nhỏ giết chết Trương Hổ kia bị giết, cô cũng có ở đó, cô cũng đã nhìn thấy, con tang thi nhỏ kia là một đứa bé sơ sinh còn mặc tã lót biến dị thành.

Cô đã nghĩ, nếu là con của mình không có người mẹ này là cô che chở, nói không chừng sẽ biến thành đồ ăn cho tang thi, hoặc là biến dị thàn con tang thi nhỏ đáng sợ kia sau đó bị dị năng giả giết chết.

Cô sao có thể để cho con của mình rơi vào bước đường cùng như kia? Tuy rằng cô tham sống sợ chết nhưng lúc cô còn sống cũng muốn dùng hết toàn lực mà nuôi nấng con trai lớn lên.

Chị dâu Trương tính cách khiếp nhược, người phụ nữa kia cho rằng có thể tùy ý khi nhục chị dâu Trương nhưng lại bị cô chống đối, nhất thời một cỗ khí xộc lên, thế nhưng bắt đầu động thủ xô đẩy nhau.

Trong lúc xô đẩy khó tránh khỏi động đến đứa bé, chị dâu Trương cũng vì đứa bé mà cường ngạnh động thủ với người phụ nữ kia, đám người xung quanh liền chạy tới kéo lại khuyên nhủ, nháo đến nỗi động tĩnh ngày càng lớn, kéo tới chỗ của Lý Mân và Diệp Thiên Di.

Lúc này lại đúng ngay giờ ăn cơm vào giờ ngọ, đoàn xe dừng lại ở trên đường một chút, rất nhanh sẽ tiếp tục lên đường, thời gian ăn cơm cũng không nhiều, cho nên tất cả mọi người đều ăn rất vội vàng.

Lý Mân lẽ ra đã nắm chặt thời gian ăn cơm trưa, kết quả lại được người khác báo cho vụ việc bên kia, tâm tình nhất thời liền không vui đứng lên, buông xuống cà men liền làm ra vẻ mặt bình tĩnh hướng bên kia đi đến.

_______________________

Dạo này mình bận lắm nên có thể thời gian ra chương sẽ được kéo dài, với view ít quá nên mình cũng hơi nản. À mà từ chương 30 sẽ bắt đầu sang Quyển 2 nhé!

lust@veland
Chương trước
Bình Luận (0 Bình Luận)